Sunday 16 December 2007

NỖI LÒNG VIỄN XỨ



Ly cà phê đắng môi người viễn xứ.
Điếu thuốc thơm xót dạ kẻ ly hương.
Bao thu rồi lòng hận mãi còn vương,
Rưng rưng lệ tủi hờn đời vong quốc.

Đêm đêm buồn xót xa lòng thổn thức,
Ôm cô đơn ta vẫn bước độc hành,
Quê hương ơi! lúa vẫn trổ đồng xanh,
Sao ta mãi vấn vương sầu vạn cổ.

Ta vẫn biết cuộc đời là bể khổ,
Thân vẫn còn mang mãi kiếp trầm luân.
Đường ta đi sỏi đá bước gian truân,
Chưa vui hưởng được ngày Xuân đất khách.

Đã bao năm ta lê chân cúi mặt,
Thương Quê hương Tổ quốc cảnh lầm than,
Thương bạn bè trong kiếp sống cơ hàn,
Thương tử sĩ, nghiã trang không yên giấc.

Bao nhiêu người khổ đau trong ngục thất?!
Bao nhiêu người chiếu đất với màn trời,
Bao trẻ thơ với kiếp sống nổi trôi,
Bao người đói trơ xương vì bán máu.

Việt Nam ơi! nào có ai hiểu thấu!?
Còn biết bao chuyện sầu thảm phong trần.
Xin đất trời ban độ lượng hồng ân,
Cho Dân tộc bớt lầm than thống khổ!...
“ Nỗi Lòng Viễn Xứ”
Vân Trang

No comments: