Sunday 16 December 2007

NỖI LÒNG QUÊ HƯƠNG


Trong giấc ngủ ta mơ về đất mẹ,
Chập chờn nghe những tiếng khóc bên tai,
Của trẻ thơ hay của kẻ lạc loài,
Người khốn khổ, kẻ tù đày ngục tối.

Việt Nam ơi! bao năm dài biến đổi,
Bao năm dài hằng vạn nỗi truân chuyên.
Tám mươi năm giặc Pháp nắm trọn quyền,
Đưa Dân tộc vào kỷ nguyên nô lệ.

Khiến bao kẻ cúi đầu làm cẩu trệ,
Nhưng dân ta thề chết chống xăm lăng.
Lịch sử ta văn hiến bốn ngàn năm,
Xây nước Việt bằng máu xương, nước mắt.

Ta không thể cúi đầu trước lũ giặc,
Noi gương xưa kẻ trước tiếp người sau,
Bảo vệ Quê hương bằng xương trắng máu đào,
Dù gục ngã không bao giờ nản chí.

Thời thế mới tạo nên nguồn sinh khí.
Thực dân tàn trước hào khí dân ta,
Độc lâp, Tự do đến với mọi nhà,
Trên đất nước sạch bóng ma xăm lược.

Nhưng Dân tộc chưa thể nào tiến bước,
Vì bạo quyền dùng sách luợc vô nhân,
Chủ nghiã ngọai lai chia rẽ muôn dân,
Gây mâu thuẫn và đấu tranh giai cấp.

Bần cùng hóa, vô thần, vô Tổ quốc,
Gây đau thương dân tộc lại lầm than.
Để ngăn chận Côïng Sản chiếm miền Nam,
Để bảo vệ Tự do và nhân bản,

Cuộc đấu tranh của Quốc Gia ngời sáng,
Vì Việt Nam vì Tổ Quốc Quê hương,
Hai mươi năm chiến cuộc đẫm máu xương,
Sao còn mãi hồn vương trong bóng tối.

Bao đau thương vẫn chưa khai mở lối?
Kẻ bạo quyền vẫn mang tội vong nô.
Bao đau thương chôn chặt dưới hoang mồ,
Bao nguyện ước mang theo đời vong quốc.

Hỡi lịch sử oai hùng của đất nước,
Hỡi hồn thiêng sông núi bốn ngàn năm,
Hãy soi sáng cho Dân tộc Việt Nam,
Cho Tổ quốc sớm vinh quang trên Thế giới.

“ Nỗi Lòng Viễn Xứ”
Vân Trang

No comments: