Monday, 6 September 2010
Sunday, 5 September 2010
Saturday, 28 August 2010
Thursday, 26 August 2010
Saturday, 31 January 2009
Thơ Ðiếu Nhà thơ Trần Việt Yên
» Tác giả: vân trang
» Dịch giả:
» Thể lọai: Phân Ưu
» Số lần xem: 495
1. Thơ Điếu bạn hiền Trần Việt Yên
nhà thơ Trần Việt Yên
Từ trần ngày 26 tháng Giêng 2009 .
Tôi với anh, cùng làm chung một hảng,
Gần một năm,mà chẳng có dịp làm thân. .......
Rồi một ngày, lể kỹ niệm hai mươi năm,
Ba Mươi Tháng Tư, ngày tang mất nước.
Tôi gặp anh, trên tay cầm tờ báo,
Tôi cũng cầm tờ báo như anh,
Báo Gọi Đàn của Đặng thiên Sơn.
Anh giới thiệu: bài ‘ Tháng Tư ’ nầy tôi viết.
Ồ thì ra,anh là nhà thơ Trần Việt Yên.
Còn bài‘Hai Mươi Năm Nhìn Lại’là của tôi.
Vậy anh là nhà thơ Vân Trang.
Ha ha ha. Chúng ta không hẹn mà gặp.
Tôi làm thơ chống cộng,
Anh làm thơ bới giặc hồ.
Hai ta là chiến hữu H. O.
Cùng tâm trạng của người vong quốc.
Chẳng hẹn, mà cùng đi một đường.
Chẳng hò, mà cùng chung một bước.
Rồi ‘Một Hướng Đi’ theo bước cụ Hàn Nhân.
Nữa đường gãy gánh, anh và tôi, mỗi người mỗi nẽo.
Anh sinh hoạt hội đoàn đấu tranh.
Tôi tranh đấu bằng lời thơ tiếng nhạc.
Giờ còn đang lỡ dỡ, sao anh vội đi quá sớm.
Bỏ vợ hiền, bỏ chiến hữu, bỏ con thơ.
Nhìn anh đó, mà tôi lại thẫn thờ.
Nhớ kỹ niệm, mà thương tình chiến hữu.
Thôi anh hãy bình yên, về nước Chúa.
Sẽ có người, lo chuyện nước non.
Bánh xe lịch sử sẽ xoay tròn.
Phường bất đạo trước sau rồi tan biến.
Vân Trang
» Tác giả: vân trang
» Dịch giả:
» Thể lọai: Phân Ưu
» Số lần xem: 495
1. Thơ Điếu bạn hiền Trần Việt Yên
nhà thơ Trần Việt Yên
Từ trần ngày 26 tháng Giêng 2009 .
Tôi với anh, cùng làm chung một hảng,
Gần một năm,mà chẳng có dịp làm thân. .......
Rồi một ngày, lể kỹ niệm hai mươi năm,
Ba Mươi Tháng Tư, ngày tang mất nước.
Tôi gặp anh, trên tay cầm tờ báo,
Tôi cũng cầm tờ báo như anh,
Báo Gọi Đàn của Đặng thiên Sơn.
Anh giới thiệu: bài ‘ Tháng Tư ’ nầy tôi viết.
Ồ thì ra,anh là nhà thơ Trần Việt Yên.
Còn bài‘Hai Mươi Năm Nhìn Lại’là của tôi.
Vậy anh là nhà thơ Vân Trang.
Ha ha ha. Chúng ta không hẹn mà gặp.
Tôi làm thơ chống cộng,
Anh làm thơ bới giặc hồ.
Hai ta là chiến hữu H. O.
Cùng tâm trạng của người vong quốc.
Chẳng hẹn, mà cùng đi một đường.
Chẳng hò, mà cùng chung một bước.
Rồi ‘Một Hướng Đi’ theo bước cụ Hàn Nhân.
Nữa đường gãy gánh, anh và tôi, mỗi người mỗi nẽo.
Anh sinh hoạt hội đoàn đấu tranh.
Tôi tranh đấu bằng lời thơ tiếng nhạc.
Giờ còn đang lỡ dỡ, sao anh vội đi quá sớm.
Bỏ vợ hiền, bỏ chiến hữu, bỏ con thơ.
Nhìn anh đó, mà tôi lại thẫn thờ.
Nhớ kỹ niệm, mà thương tình chiến hữu.
Thôi anh hãy bình yên, về nước Chúa.
Sẽ có người, lo chuyện nước non.
Bánh xe lịch sử sẽ xoay tròn.
Phường bất đạo trước sau rồi tan biến.
Vân Trang
Tuesday, 9 September 2008
Monday, 28 January 2008
Em be chet ngoi trong pho Cheo Reo
EM BÉ CHẾT NGỒI
Trong Phố Cheo Reo
Em bé ơi! Sao em còn ngồi đó?
Nhà của ai mà cửa ngõ mở toang.
Lửa bên kia đang cháy sắp lan sang
Sao em vẫn ngồi yên không nhúc nhích.
Em kinh hoàng vì những tràng pháo địch?
Hay xót đau mà cúi mặt căm hờn.
Thôi đừng sợ anh sẽ đỡ em lên,
Cùng di tản thoát qua vùng đạn khói.
Tay lạnh buốt... tôi nghe lòng đau nhói.
Em chết rồi, còn đâu nữa bé thơ!
Tội nghiệp em trong lứa tuổi dại khờ,
Em nào biết cớ sao em bị chết!
Tràng súng địch chắc em ngờ pháo Tết.
Viên đạn nào, mảnh đại bác của ai?
Giết chết em trong thảm cảnh đọa đày.
Ôi! khốn khổ thương thay người vô tội.
Chiến tranh hỡi! ai gây ra lầm lỗi.
Tuổi trẻ thơ nào có tội chi đâu!!!
Em chết trong hoàn cảnh quá cơ cầu.
Không có được mảnh lụa đào bó xác.
Cha Mẹ em giờ đây đang thất lạc?
Biết còn không? hay banh xác chốn nào!
Nhìn thấy em mà lệ xót đớn đau,
Đành quay bước vì đạn gào, pháo chớp...
Thôi! em ở lại Cheo Reo yên giấc.
Anh ra đi chưa chắc đã yên thân,
Đường anh đi còn nhiều cảnh gian truân,
Vì súng địch đều vô nhân bất đạo...
“Nỗi Lòng Viễn Xứ ”
Vân Trang
Trong Phố Cheo Reo
Em bé ơi! Sao em còn ngồi đó?
Nhà của ai mà cửa ngõ mở toang.
Lửa bên kia đang cháy sắp lan sang
Sao em vẫn ngồi yên không nhúc nhích.
Em kinh hoàng vì những tràng pháo địch?
Hay xót đau mà cúi mặt căm hờn.
Thôi đừng sợ anh sẽ đỡ em lên,
Cùng di tản thoát qua vùng đạn khói.
Tay lạnh buốt... tôi nghe lòng đau nhói.
Em chết rồi, còn đâu nữa bé thơ!
Tội nghiệp em trong lứa tuổi dại khờ,
Em nào biết cớ sao em bị chết!
Tràng súng địch chắc em ngờ pháo Tết.
Viên đạn nào, mảnh đại bác của ai?
Giết chết em trong thảm cảnh đọa đày.
Ôi! khốn khổ thương thay người vô tội.
Chiến tranh hỡi! ai gây ra lầm lỗi.
Tuổi trẻ thơ nào có tội chi đâu!!!
Em chết trong hoàn cảnh quá cơ cầu.
Không có được mảnh lụa đào bó xác.
Cha Mẹ em giờ đây đang thất lạc?
Biết còn không? hay banh xác chốn nào!
Nhìn thấy em mà lệ xót đớn đau,
Đành quay bước vì đạn gào, pháo chớp...
Thôi! em ở lại Cheo Reo yên giấc.
Anh ra đi chưa chắc đã yên thân,
Đường anh đi còn nhiều cảnh gian truân,
Vì súng địch đều vô nhân bất đạo...
“Nỗi Lòng Viễn Xứ ”
Vân Trang
Subscribe to:
Posts (Atom)